Những câu nói ý nghĩa nhất về sự trưởng thành trong cuộc sống
Càng trưởng thành càng hiểu ra rằng: Cái bạn cần không phải là một tình yêu rầm rầm rộ rộ, cái bạn cần – chỉ là một người dù cho chuyện gì xảy ra cũng sẽ không rời bỏ bạn.
Trước, trường học mình có rất nhiều bạn nhưng mẹ mình thường nói mình chẳng có ai làm bạn. Lúc đó mình chẳng nghĩ nhiều, chỉ cho rằng họ tốt với mình thì là bạn rồi. Nhưng lớn lên mới biết đối xử tốt cũng có nhiều loại.
Ở độ tuổi nào đi chăng nữa, bồng bột và chính chắn vẫn cứ len lỏi trong máu thịt em. Đàn ông hay phụ nữ gì đi chăng nữa cũng sẽ trẻ dại rồi trưởng thành thôi em.
Làm bạn với cô đơn là bài học bắt buộc trong cuộc đời mỗi người. Bởi chẳng ai có thể thay bạn trưởng thành cả. Mong rằng bạn sẽ trở thành ánh mặt trời của chính mình, sáng rực rỡ không chút muộn phiền.
Mỗi người sau khi trải qua một vài chuyện sẽ càng hiểu bản thân mình hơn. Đấy là cái giá của sự trưởng thành.

Nếu như nói tình yêu của người trẻ là cơn gió mát cuồng nhiệt của mùa hè thì tình yêu của kẻ trưởng thành chẳng khác nào biển sương.
Những câu nói hay nhất về sự trưởng thành
Ý nghĩa tồn tại của một số người chung quy là giúp một số người khác trưởng thành. Sau đó biến mất.
Khi đột nhiên có người rời khỏi cuộc sống của bạn. Không cần hỏi tại sao, chỉ là anh ấy hoặc cô ấy đã tới lúc cần phải đi. Bạn chỉ cần tiếp nhận nó là được, bất luận là bạn bè, hay là người yêu. Cái gọi là trưởng thành, chính là biết rằng có những chuyện tới cuối cùng, con người chúng ta đều… lực bất tòng tâm.
Tạ Na từng nói: Nếu như có người làm tổn thương bạn, không cần đi cảm ơn người đã làm bạn tổn thương ấy, họ vốn không dạy bạn trưởng thành, cái khiến bạn trưởng thành chỉ là sự suy ngẫm và kiên cường của bạn mà thôi!
Chẳng phải càng trưởng thành chúng ta càng thu mình lại trong bầu trời của riêng bản thân mà chẳng thể hiện cảm xúc ra bên ngoài hay sao. Thuở bé trong mắt là cả bầu trời xanh rộng và lấp lánh, lớn rồi bầu trời ấy đã nhỏ bé lại như một mảnh trời đêm mù mịt. Có phải chúng ta lúc trưởng thành đều muốn trở về khi còn bé thơ ngây dại?
Đứa trẻ vô tâm bởi nó chưa hiểu đời. Còn người trưởng thành nếu vô tâm không phải không hiểu mà đơn giản chỉ là bản thân quá ích kỷ với người họ thương.
Trưởng thành chính là không phải muốn khóc thì khóc, muốn cười thì cười mà là lúc phải cười ngoài mặt, khóc trong lòng.
Nguồn: Reader